phần 4
Thời gian
trôi đi thật lâu, tôi đã quỳ từ lúc 4 giờ chiều, đầu gối như nhão ra, tôi vẫn cố
chăm chú đọc nội quy của cô mà k dám quay đi, sợ cô nỗi giận, cái bụng tôi bắt
đầu cồn cào, khó chịu vì từ sáng đến tận bây giờ trong bụng chỉ có mỗi ổ bánh mỳ
và giấy vệ sinh của cô, nó đói đến lã người, đã 10h tối, bình thường giờ này cô
đã về từ lâu, tôi cũng học bài và chuẩn bị đi ngủ. nhưng hôm nay lại quá bất
thường, dường như cô cho tôi chờ đợi hay sao ấy, tôi mệt quá gục xuống bệ xí ngủ
thiếp đi trong cơn đói khát.
- cộp cộp!!
Tiếng đế
giày khỏ lên đầu tôi, cô dùng chân lay mạnh, tôi giật mình thì thấy cô đã đứng
bên cạnh. Cô nói:
- học bài kiểu gì mà lăn ra ngủ thế kia, có
muốn chết đòn không đấy.
- dạ con chào cô chủ ạ, con đói quá
nên ngủ thiếp đi, con xin lỗi cô, lần sau con không dám nữa ạ. !!! tôi vừa quỳ vừa nói. Đầu gối tôi tê dại,
không nhích lên nỗi.
- còn có lần sau nữa à, thế đồ ăn ngay trước
mặt đấy, sao không ăn đi, còn dám nói là đói à! Cô đập mạnh vào đùi tôi,
tôi điếng người, đau quá tính đứng dậy. nhưng chưa kịp làm gì đã ăn ngay một
tát cháy cả mặt.
- mày láo nhĩ. Dám chống cự với bà à, mày biết
mày là gì không? Hôm nay tao phải dạy cho mày cách làm chó, cách ứng xử với chủ
như thế nào là đúng mới được.
- con lạy cô, con không có ý đó ạ, chỉ
là đau quá nên con...con...
- con làm sao, lần sau bà có đánh mày
thì hãy ngoan ngoãn nằm đó, đúng là con chó mất dạy mà. Súc vật ... lại thêm 1 đạp vào lưng, gót giày như
thũng cả lưng của tôi, nhưng lần này tôi gục đầu sát đất chịu đòn.
Rồi cô kéo
cái ghế đến trước mặt tôi ngồi, đúng như 1 nữ hoàng, còn tôi là 1 tên nô lệ thật
sự. cô lạnh lùng:
- chắc mày xem phim nhiều lắm đúng không ?
- dạ cũng có 1 ít ạ.
Lại ăn thêm
1 tát nữa, tôi không hiểu lý dó, mặt đờ ra, ứa nước mắt,
- mày khóc cái gì, mày Dạ ai, thưa ai, ở đây
làm gì có chuyện nói năn cộc lốc như thế. Cô nghiêm giọng.
Tôi hiểu ra
ngay vấn đề: Dạ con thưa cô, con có xem
qua 1 ít ạ.
Lại thêm 1
tát nữa: - con chó ngu xuẩn này, mày có
thấy con chó nào nói tiếng người không, nó chỉ biết sủa thôi, mày sủa cho tao
nghe. Còn nữa, mày là loại chó hiểu tiếng người nên hơi vất vả đấy, tao nói thì
mày chỉ được sủa, gật đầu và làm theo lệnh tao, nghe rõ chưa. đồ ngu đần.
- Gâu gâu gâu. Tôi thè lưỡi gật đầu
giống như 1 con chó thật sự. đây là bài học làm chó đầu tiên của tôi.
- bây giờ thì giống rồi đấy, chó thì cho ra
chó. Hahaha. Cô cười lớn.
Cô nhìn
thoáng qua xung quanh người tôi. Tặc lưỡi:
- Nhìn này, đã là chó rồi mà còn mặc
áo mặc quần sạch sẽ thế này thì làm gì được cơ chứ, chó nó đâu có biết mặc quần
áo đâu, tao nói thế có đúng không nhĩ.
Tôi ngẫng mặt
lên nhìn cô, ánh mắt ấy như muốn ăn tươi nuốt sống tôi, tôi bắt đầu run sợ, cảnh
này thật nằm ngoài mọi dự định của tôi.
- Mày làm cái gì mà nhìn tao đờ đẫn
thế, nhìn chưa đủ sao. Cởi hết đồ ra và vứt vào sọt rác cho tao. Mau lên.
Lại thêm 1 đạp
vào ngực làm tôi lăn ra sàn. lúc đó tôi không còn thấy cô như mọi ngày nữa, tôi
biết bây giờ đã hết đường lui rồi. tôi bắt đầu cởi cúc áo, nhưng bàn tay cô đã nắm vào nó:
Thôi để tao giúp mày cho nhanh.
Xoạc...c.c..c !!
chiếc áo sơ mi bị cô xé toạt ra. Ngay lập tức
cô kéo ngăn tù lấy ra 1 sợi roi da và 3 đoạn dây xích ngắn. tôi hoảng loạn, vội
tụt ngay chiếc quần sọt ra, chuẩn bị đến cái quần lót, cô gàng lại: mặc thế được rồi, lần sau còn chậm chạp thì
có mà chết với bà nhé con. Cô dùng chiếc roi da nâng cằm tôi lên. Nhìn tôi
với ánh mắt lạnh lùng.
- từ bây giờ, ở căn nhà này sẽ chỉ có chủ và
chó. Cho nên, làm gì cũng phải xin phép. Tao cho nói mới được nói, tao cho ăn mới
được ăn, mày là ngày đầu, nên tao tha, tao sẽ dạy mày theo đúng nghĩa điều mà
mày đã cầu xin tao.
Vừa nói cô vừa
lấy 2 sợi xích có còng 2 đầu. tôi đang quỳ tứ chi trên sàn, cô bắt đầu khóa 2
tay và 2 chân tôi lại, tiếp đến là cái gông cổ bằng da bố. rồi nhìn tôi cô che
miệng cười.
Bây giờ thì đẹp và ra dáng chó rồi đấy.
Tôi hiểu kể
từ bây giờ tôi sẽ không còn là người nữa, mà đã trở thành nô lệ thật sự rồi. Cô
nói mỗi sáng cô sẽ mở khóa cho tôi đi học, ngoài giờ đi học tôi phải ở nhà, tự
giác khóa tay chân tôi lại như bây giờ ra đứng trước camera để cô kiểm tra, khi
làm việc nhà tôi được phép đứng lên và đi bằng 2 chân, kể từ hôm nay, cô cấm
tôi ăn ngoài mà để cô nuôi, mỗi khi làm xong việc nhà, tôi phải ra quỳ liếm sạch
những đôi giày của cô, xong rồi thì vào nhà xí ở đấy đợi cô về. tất cả mọi thứ
cô đều soạn ra giấy, cô cho tôi đọc và ký vào trong đó, mọi thứ đều là tôi tự
nguyện. mà thực chất còn cách nào khác để không ký vào đâu. Tôi thấy nghẹn.
< đêm nay
trễ, cô cho phép tôi được ngủ cạnh chân giường của cô>
Tôi như 1
chú cún con, nằm trên tấm thảm chà chân của cô vừa hạnh phúc vừa nhục nhã và
đau khổ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét